Ảnh1: Một góc thành phố Đà Lạt
Ảnh2: Bà nội, vợ và hai con của Hòa
Những lần về quê đón tết, tận hưởng cái không khí mùa đông mà ở trong Nam này không có, làm cho cõi lòng của những người xa xứ như mình lúc nào cũng thấy bồi hồi xao xuyến thế.
Mỗi lần đi qua cổng trường mà lòng thổn thức, trống ngực đâp kỳ lạ. Ký ức ngày nào, kỷ niệm ngày nào như cuốn phim quay chậm lại...Bạn bè mình giờ này đang ở đâu, khuôn mặt họ giờ như thế nào nhỉ có khác xưa nhiều không? ước như có địa chỉ mail để trò chuyện thăm hỏi nhau, kể cho nhau chuyện những ngày xưa và nay ( đó là cảm nhận của mình về quê đón tết những lần trước).
Thật vui mừng nay có trang blog đã đang kết nối bạn bè xưa lại gần nhau. Mong đầy đủ các bạn bè giao lưu gặp gỡ qua trang blog vô tư, cởi mở , chân tình ...
Năm mới đến chúc đại gia đình ta khỏe, tiền vào như nước tiền ra nhỏ giọt.
Thời gian mất
nhưng trang sổ đời lại dày thêm.
Anh Hoà đúng là số 1